Chị Hoa, một học
viên của tôi, tâm sự về việc chi 3 triệu cho đứa con 6 tuổi đi sinh trắc vân
tay. Chỉ vì một thời gian đó là trào lưu. Mọi phụ huynh quanh chị đều hỏi nhau đã cho đi thử lấy sinh trắc
vân tay cho trẻ chưa. Thậm chí Internet còn cho ra cả triệu kết quả tìm kiếm nội
dung và các dịch vụ lấy dấu vân tay cho trẻ.
Phải đến khi nhìn kết quả nhận được của bé rất chung
chung và dần tự tìm hiểu chị mới biết rằng nhiều chuyên gia trên thế giới đã
lên tiếng lấy dấu vân tay để định hướng nghề nghiệp cho trẻ là phản khoa học.
Chúng ta đã bao giờ là nạn nhân của trào lưu, hay hùa vào đám đông làm gì đó chưa?
Trong nhiều buổi giảng hay nói chuyện về năng lực truyền thông hay mạng xã hội,
tôi thường khảo sát nhanh những người
ngồi dưới có thực sự click vào đường link các bài báo, hay đi tìm hiểu
sâu vấn đề đang nóng trong xã hội khi thấy chúng được chia sẻ? Không khó để nhận
ra chỉ khoảng 10 đến 20% trong số họ giơ tay.
Với sự phát triển của công nghệ, chúng ta đang chuyển đổi
từ “xã hội của sự thật” sang “xã hội của thông tin”, nơi bất kì ai trong chúng ta với chiếc điện
thoại kết nối đều tạo ra thông tin. Chính vì vậy mà sự thật, một nửa sự thật và
những lời nói dối đều có thể được trộn lẫn hay sắp xếp theo một mục đích, thuật
toán nào đó để vô tình hay cố ý dẫn dắt dư luận.
Gustave Le Bon
– tác giả cuốn “Tâm lý học đám đông” - cho rằng, tâm hồn của đám đông
không có chỗ cho lý trí, suy luận logic và cũng không có phần cho vị tha và
khoan nhượng. Khi đã lên đồng
thì họ bị thôi miên, ông từng nói rằng có “sự cào bằng giữa nhà bác học và kẻ
ngu đần trong đám đông”, nơi con người dễ hành động một cách sơ khai và nguyên
thuỷ. Đám đông dễ bị thao túng bởi người định hướng dư luận mà tôi hay ví như những người thổi sáo, có tiếng nói.
Nếu nhìn
ngoài đời thật, thì đám đông đó có thể sẵn sàng xông vào hành hung một cặp vợ
chồng đi mua lúa nếu được ai đó dẫn dụ rằng họ là những người bắt cóc trẻ con. Trên mạng xã hội, họ sẽ
trang bị những hòn đá vô hình và quyền được mạt sát, nhục mạ người khác theo tập
thể để thực thi cái gọi là “quyền được phản biện”. Cứ như vậy, trong thời gian
qua chúng ta thấy từ hoa hậu, doanh nhân, giáo sư hay thậm chí là một đứa trẻ
ngoài phố đều có thể trở thành tâm bão và là nơi thể hiện ẩn ức của cộng đồng mạng.
Chúng ta vẫn
đau đớn thay bao đứa trẻ lâm vào tình trạng nguy hiểm chỉ vì trào lưu “chống vắc xin” “sữa mẹ là thần dược chữa
bách bệnh”, hay nhiều người cổ suý cho phong trào “sinh thuận tự nhiên”
. Chỉ cần những hình ảnh càng vĩ đại, kinh điển hay mơ hồ được thêu dệt thì đám
đông càng dễ dàng bị kích động.
Và tác giả của những làn sóng này có thể là những người làm truyền thông hay những người có ảnh
hưởng tới thông tin. Chỉ một thủ thuật, họ có thể thay đổi cả cục diện thông
tin trên xã hội. Phần còn lại là nhiệm vụ của công chúng. Và sau mỗi
“làn sóng dư luận” với mức độ tác động
nhanh chóng trên mạng xã hội, tôi luôn tự hỏi: Đứng sau tất cả những điều
này là ai?
Trong bộ phim tài liệu sản xuất năm 2002, Adam Curtis có
đề cập tới hành vi “thao túng đám đông” (crowd manipulation). Đó là việc sử dụng
các kỹ thuật có chủ ý dựa trên các nguyên tắc của tâm lý đám đông để thu hút,
kiểm soát hoặc ảnh hưởng đến mong muốn của một đám đông để chỉ đạo hành vi đối
với một hành động cụ thể. Hành vi này phổ biến trong giới chính trị và kinh
doanh và có thể tạo thuận lợi cho sự chấp thuận hoặc không chấp thuận hoặc thờ ơ với một người, một chính sách - hoặc phổ
biến nhất là với các sản phẩm thương mại. Nhưng vấn đề đạo đức trong hoạt động
“thao túng đám đông” thường vẫn là câu hỏi khó trả lời.
Mạng xã
hội bùng nổ, người sử dụng mạng xã
hội được tiếp cận thông tin nhanh hơn, gần hơn, nhiều góc cạnh hơn nhưng mặt
khác, chúng ta cũng dễ bị dẫn dắt và thao túng. Kết quả không chỉ là ai đó trở
nên nổi tiếng với “nhiều like và share”. Đó có thể là sự mất mát về uy tín,
tính mạng cá nhân, doanh nghiệp bị xóa sổ, tổ chức bị tổn hại, thậm chí ảnh hưởng tới cả an ninh quốc gia chỉ bởi một
cơn lên đồng của đám đông.
Chúng tôi từng
viết trong các giáo trình của mình, rằng nếu ai hoang mang và hỏi cần
làm gì để trở nên tỉnh táo trên mạng xã hội, thì “hoài nghi tất cả” là câu trả
lời. Bởi đằng sau những bức ảnh, hay thông tin đâu đó có thể có bàn tay của ai
đó đang cố tình giật dây và tạo dư
luận xã hội. Nhưng sự hoài
nghi đó cần dựa trên nền tảng hiểu biết và trải nghiệm nhất định, mà trước nhất
là sự tỉnh táo với những thông tin tiếp nhận.
Câu nói yêu
thích của Karl Marx khi được con gái hỏi về câu châm ngôn ưa thích nhất, ông đã
nói: “Hãy biết hoài nghi tất cả”.
PHẠM HẢI CHUNG
Nguồn: VNE
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét